Ảnh Internet
Trước đó, bị cáo Vũ kháng cáo về tội danh trên, cho rằng bị cáo phạm tội Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.
Theo bản án sơ thẩm, năm 2011, Vũ được bổ nhiệm phụ trách phòng bảo hiểm khu vực thị xã Sông Cầu (tỉnh Phú Yên). Từ tháng 6/2014 đến tháng 3/2016, Vũ ký 41 hợp đồng bán bảo hiểm xe ô tô với 24 khách hàng. Tổng số tiền phí bảo hiểm là 332,8 triệu đồng. Vũ đã thu được số tiền 323 triệu đồng.
Theo quy chế, chậm nhất ngày 10 tháng sau, nhân viên phải nộp phí bảo hiểm về công ty. Vũ chỉ nộp số tiền 57,4 triệu đồng; giữ lại 265,7 triệu đồng để sử dụng cá nhân.
Để công ty không phát hiện, Vũ không báo về công ty, không xuất hóa đơn cho khách hàng. Với thủ đoạn trên, công ty chỉ nghĩ khách hàng chưa nộp phí hoặc nếu khách hàng yêu cầu xuất hóa đơn thì Vũ lấy hóa đơn cũ tẩy xóa và ghi lại tên khách hàng.
Trong số tiền trên có 32,6 triệu đồng là tiền Vũ được hưởng hoa hồng và chi một số khoản thực tế cho phòng làm việc nên công ty chấp nhận, và không bị xử lý hình sự. Cơ quan tố tụng truy tố bị cáo chiếm đoạt số tiền 208 triệu đồng. Bị cáo đã khắc phục số tiền 275 triệu đồng vào tài khoản công ty.
VKSND truy tố bị cáo về tội Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Tuy nhiên, TAND tỉnh Phú Yên xét xử bị cáo về tội Tham ô tài sản với mức án 7 năm tù. Bị cáo kháng cáo vì không đồng tình với tội danh trên.
Tòa án phúc thẩm nhận định, Công ty Pijico là doanh nghiệp sở hữu vốn góp của nhà nước, bị cáo Vũ phụ trách Phòng bảo hiểm khu vực thị xã Sông Cầu. Tuy nhiên, bị cáo lợi dụng chức vụ để chiếm đoạt số tiền 208 triệu đồng. Hành vi trên đã cấu thành tội Tham ô tài sản.
Cấp sơ thẩm đã trả hồ sơ điều tra bổ sung đề nghị truy tố về tội danh này nhưng VKSND tỉnh Phú Yên vẫn giữ quan điểm truy tố về tội Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Tại quyết định đưa vụ án ra xét xử, TAND tỉnh Phú Yên ghi rõ bị cáo có thể bị xét xử về tội Tham ô tài sản nên việc xét xử là đúng quy định.
Tòa giảm án 2 năm tù vì bị cáo không có tình tiết tăng nặng, ăn năn hối cải…