TGĐ Bảo Tín Minh Châu: Nếu bỏ vàng, tôi sẽ “kinh doanh sức khỏe”

TGĐ Bảo Tín Minh Châu: Nếu bỏ vàng, tôi sẽ “kinh doanh sức khỏe”

Trong tương lai ông Châu dự định sẽ phát triển Công ty Dưỡng Dược Bảo Sinh trở thành một thương hiệu có tiếng không kém gì thương hiệu Bảo Tín Minh Châu bây giờ.

Tóm tắt:

- Tài sản quý nhất của con người là sức khỏe, có khả năng sẽ chuyển hướng kinh doanh trước năm 2020 và lúc đó nghề thuốc sẽ là thu nhập chính.

- Dự định sẽ phát triển Công ty Dưỡng Dược Bảo Sinh trở thành một thương hiệu có tiếng không kém gì thương hiệu Bảo Tín Minh Châu bây giờ.

- Người thông minh biết kiếm tiền đến mức cần thiết. Muốn phát triển bền vững thì phải cân bằng ba yếu tố: Tiền bạc - Sức khỏe - Văn hóa.

Nghề kinh doanh vàng đã cho tôi nhiều thứ: Đam mê, tiền bạc và cả cuộc sống đầy đủ như ngày hôm nay nhưng nếu phải từ bỏ nghề ngày tôi sẽ không hề hối tiếc. Tôi sẵn sàng bỏ cái không tốt sang một cái tốt hơn miễn sao không vi phạm pháp luật và đạo đức. Xã hội càng phát triển thì sức khỏe càng quan trọng, người ta có thể bán nhà để mua thuốc chứ không ai bán nhà để mua vàng cả...

Ông Châu tiếp tục chia sẻ về dự định ngành nghề kinh doanh mới của mình với chúng tôi – Chế biến thuốc nam, nghề mà ông vẫn gọi là “kinh doanh sức khỏe”.

 

Tương lai nghề thuốc sẽ là doanh thu chủ yếu

Đang kinh doanh vàng khá tốt như vậy, tại sao anh lại mở rộng sang một lĩnh vực không mấy liên quan như thuốc?

Năm 2004, sau cái mất của bố tôi vì ung thư tôi chợt nhận ra tài sản quý nhất của con người đó chính là sức khỏe. Thêm vào đó vì mải mê làm kinh tế tôi đã suýt chết. Tôi bị loãng xương nghiêm trọng, rồi viêm gan siêu vi trùng… Tôi đã giật mình và quyết liệt quay lại với sức khỏe. Đó là một trong những động lực đưa đẩy tôi đến với nghề thuốc.

Ban đầu tôi đầu tư và nâng cao cho nghề thuốc để trước hết là chăm sóc được cho những người ở bên cạnh tôi, đó là gia đình, bạn bè, người thân, nhân viên, cộng sự đối tác và cả cộng đồng… dần dần tiếng lành đồn xa nhiều người đã tìm đến thuốc của tôi bởi tính hiệu quả của nó.

Nhu cầu đó phát triển rất nhanh khiến tôi phải mở rộng sản xuất thuốc và bắt đầu phải kinh doanh. Tôi đã thành lập Công ty Dưỡng Dược Bảo Sinh để có thể làm nghề này một cách chuyên nghiệp hơn.

 

Nghe ông nói về thuốc đầy say mê trong khi lại không được đào tạo bàn bản về ngành này tôi thấy điều này có vẻ khó tin?

Khó tin đúng không? Nhưng thời gian sẽ chứng minh những điều tôi đang làm hiện tại là đúng. Cứ thử nghĩ mà xem tôi không còn thiếu thứ gì để đi marketing cho một thứ mình không chắc chắn. Tôi không đánh mất những gì mình đang có cho một thứ mà tôi không tin tưởng, đó là uy tín là danh dự của tôi.

 

Vậy kinh doanh thuốc ông đã có lãi chưa?

Bắt đầu có chút lãi từ năm 2011. Trong tương lai tôi dự định sẽ phát triển Công ty Dưỡng Dược Bảo Sinh trở thành một thương hiệu có tiếng không kém gì thương hiệu Bảo Tín Minh Châu bây giờ.

 

Nếu lấy mốc là năm 2020 thì ông nghĩ doanh thu chính trong hoạt động kinh doanh của ông sẽ đến từ thuốc hay vàng?

Không cần đến năm 2020 mà chỉ trong một vài năm nữa thôi nếu Nhà nước không có các biện pháp can thiệp nhằm làm lành mạnh hóa thị trường thì chúng tôi sẽ chuyển hướng kinh doanh và lúc đó nghề thuốc sẽ là thu nhập chính của chúng tôi.

 

Người thông minh biết kiếm tiền đến mức cần thiết

Đầu hàng quá sớm trước các đối thủ khiến người ta cảm nhận về ông chủ của Bảo Tín Minh Châu có “tính chiến đấu”rất thấp?

Tại sao phải chiến đấu? Tiền thì với ai mà chả là quan trọng nhưng điều quan trọng nhất với một người kinh doanh đó là phải biết điểm dừng. Tôi quan điểm rằng: “Người thông minh biết kiếm tiền đến mức cần thiết”.

Phải có một điểm tương đối để dừng, và phải biết tự kiềm chế, mình tiêu đến đâu kiếm đến đấy. Đừng nên kiếm nhiều quá để người khác lại thiếu. Cũng như miếng bánh thị trường, đừng nên vơ vào mình quá nhiều, phải biết nhường miếng bánh thị phần cho doanh nghiệp bạn nữa.

 

Thói thường khi đã có tiền rồi thì người ta mới có thể nói như thế. Phải chăng việc kinh doanh đã mang lại số tiền đủ thỏa mãn cho ông và những “tổn thương” trong kinh doanh thời gian gần đây đã khiến ông có quan điểm đó?

Không thể phủ nhận là việc kinh doanh vàng đã mang lại cho tôi sự sung túc của ngày hôm nay. Và gần đây việc kinh doanh vàng không còn được lãi như trước kia thậm chí có thời điểm còn bị thua lỗ do sự cạnh tranh đẩy biên độ giá quá hẹp giữa các DN. Song Bảo Tín Minh Châu vẫn duy trì ở mức là một trong những doanh nghiệp hàng đầu nên tôi cho rằng chỉ cần giữ một khoảng cách phù hợp với các doanh nghiệp khác thôi, không nên phát triển quá nhanh, vượt trội và tạo ra một khoảng cách quá lớn không cần thiết. Hơn nữa, muốn phát triển bền vững thì phải cân bằng cả ba yếu tố: Tiền bạc - Sức khỏe - Văn hóa.

 

Vậy ông có cho là mình đã giàu rồi không?

Có đầy đủ 3 yếu tố như tôi vừa nói ở trên sẽ là người giàu có. Tiền bạc có thể tôi có nhưng sức khỏe, văn hóa là những thứ người ta phải phấn đấu cả đời.

 

Nhưng nếu so với một Vũ Minh Châu của 20 năm về trước thì số tài sản phải có sự khác biệt rất nhiều chứ?

Có khác thậm chí khác rất nhiều. Nếu so với những gì tôi mơ ước trước đây thì cuộc sống hiện tại của tôi là một giấc mơ mỹ mãn nhưng nếu so với xã hội thì tài sản của tôi đã “ăn thua” gì; mỗi năm ký vài chữ ký thì tài sản sẽ “vơi” đi ngay (cười).

 

Trong những lần ông “ký” thì lần nào tài sản của ông bị vơi đi nhiều nhất?

Năm nào Công ty Bảo Tín Minh Châu cũng tham gia vào các chương trình từ thiện. Để ký một tờ séc trị giá vài tỷ thì chưa có những mỗi lần cũng vài trăm triệu cộng dồn vào cả năm chúng tôi cũng đóng góp từ thiện khoảng vài tỷ. Tôi không đong đếm là sau những lần ký đó tài sản của mình bị “vơi” đi bao nhiêu vì tôi quan điểm rằng “của cho là của được”.