Tại phần xét hỏi sáng 2/3, bị cáo Hà Văn Thắm đã đề cập tới vai trò của nhân viên dưới quyền, cụ thể là bị cáo Lê Thị Thu Thủy (nguyên phó Tổng giám đốc) và các đơn vị cấp dưới.
“Các khoản tiền rút cho anh Sơn, bị cáo nói với chị Thủy là khoản tạm ứng. Chị Thủy thực hiện không biết việc gì, sau đó chị có nghe ai đó nói thì biết là khoản chi chăm sóc khách hàng. Chị Thủy muốn bị cáo nộp chứng từ. Bị cáo có hứa với chị sẽ làm như vậy, bị cáo còn hứa sẽ bỏ tiền cho những người tạm ứng chưa hoàn ứng. Có những lần chị Thủy khá căng, bị cáo giải thích nếu không thực hiện ngân hàng sẽ sập.
"Bị cáo nghĩ rằng, hành vi của chị Thủy là do chị không biết, do bị cáo gần như lừa chị Thủy. Tội lỗi là của bị cáo. Chị Thủy là cấp dưới quyền không có lỗi, họ làm vì hoàn cảnh như vậy. Bị cáo nghĩ chị không khai ra do nể bị cáo”, bị cáo Thắm biện bạch.
Liên quan đến các đơn vị cấp dưới, bị cáo Thắm cũng giải thích, suốt từ năm 2009, bị cáo và ban điều hành ra chỉ tiêu huy động vốn. Hoàn cảnh khi đó thị trường khó khăn, Ngân hàng Nhà nước ra Chỉ thị 02 áp trần lãi suất.
Ngoài ra, bị cáo Hà Văn Thắm cho rằng, bản cáo trạng nhầm lẫn một số số liệu. Cụ thể, cáo buộc truy tố bị cáo phải chịu trách nhiệm chính số tiền 1.500 tỷ đồng Oceanbank chi sai quy định và bị thiệt hại. Bị cáo được giảm trừ số tiền 170 tỷ đồng. Theo bị cáo Thắm, số tiền này nằm trong khoản 1.500 tỷ đồng. Do đó, bị cáo đề nghị phần kết luận cần giảm trừ số tiền này cho bị cáo.
Tiếp tục giữ nguyên lời khai ngày hôm qua, bị cáo Nguyễn Xuân Sơn khẳng định, không bàn bạc, chỉ đạo với Hà Văn Thắm, Nguyễn Minh Thu về việc thu phí dịch vụ thông qua Công ty BSC và chi lãi ngoài hợp đồng gửi tiền.
Bị cáo Sơn khai, tháng 10/2009, trong cuộc họp hội đồng tín dụng đề cập thu phí qua BSC, bị cáo giải thích rõ là khi đó, Vinashin có khoản vay, không có tài sản đảm bảo, nên đề suất BSC đứng ra bảo lãnh. Việc bảo lãnh bất cứ ai có tài sản đều có thể làm được.
Một vị thẩm phán hỏi: “Bị cáo không cần giải thích chế định bảo lãnh cho tòa. Tòa đã làm rõ BSC không có hoạt động, tài sản góp vốn, không có năng lực. Ở đây là thu phí thông qua BSC, không phải thu phí bảo lãnh của BSC. Bị cáo nghĩ rằng tòa không chạm vào lĩnh vực ngân hàng bao giờ à?”.
Tuy nhiên, bị cáo Sơn tiếp tục giữ lời khai và cho rằng, việc chi lãi ngoài thực chất là “chăm sóc khách hàng” như tặng quà dịp lễ tết, giao lưu giới thiệu, quảng bá thương hiệu, hình ảnh, các chương trình cho khách hàng đi nước ngoài thăm quan định chế tài chính.
Nói về phần vốn góp của PVN vào Oceanbank (800 tỷ đồng, chiếm 20%), bị cáo Sơn khai, việc đầu tư sinh lời. Cụ thể, năm 2009, Oceanbank vẫn chi cổ tức 15%, năm 2010 là 17%.